Tuy rất bình dân, lại phổ biến nhưng bánh căn phố Hội có sức quyến rũ lạ kỳ. Từng chiếc bánh nở phồng tựa chiếc nấm sau mưa, bên trong không phải nhân tôm, mực tươi như một số nơi mà chỉ là một cái lòng đỏ trứng gà màu hồng đào.
Không bí đỏ, đậu phụng rang, hành, mỡ... thay vào đó là món dưa chua gồm cà rốt, đu đủ, nem... trộn đều, xếp khéo léo nằm giữa đĩa, chung quanh là chục bánh căn vàng ruộm, thơm giòn, mới nhìn thôi đã thấy thòm thèm.
Dulichgo
Khuôn đổ bánh được đúc bằng đồng, có nắp đậy, trên mặt khoét tám ô tròn hình lõm, to bằng miệng tách uống trà. Sau khi lau chùi sạch sẽ khuôn bánh mới đặt khuôn lên bếp than đã chuẩn bị sẵn. Mỗi khi có khách, cô bán hàng nhanh tay lấy một cọng chuối đập dập nhúng vào bát dầu, thoa đều dầu vào khuôn bánh, rồi đậy khuôn, chờ thật nóng mới đổ bột vào.
Chỉ trong phút chốc, bột dậy lên, mùi thơm đã tỏa, lúc này mặt trên của bánh căn xốp, viền bánh co lại, tróc ra thì bánh đã chín và có thể ăn được. Bánh nào chín trước thì dùng chiếc cạy bằng kim loại để đưa bánh ra khỏi khuôn, cứ thế tuần tự, xoay vần trong các ô khuôn. Bánh căn “đạt chuẩn” khi phần nhân giữa xốp, trên mặt in đầy lỗ bọt li ti, vỏ bánh vàng rộm và giòn rụm mới ngon.
Dulichgo
Với không gian nhỏ, chỉ đặt vài chiếc bàn cùng mươi chiếc ghế con, khi hoàng hôn dần buông thì quầy bánh căn bắt đầu đông khách. Ai về qua phố Hội, từng một lần ngồi kề bên quầy bánh căn, đợi những mẻ bánh nóng hổi mà cô bán hàng đang trở tay trên bếp than hồng, mới cảm nhận hết sự thú vị của món bánh này...
Theo Phan Thị Thanh
0 nhận xét:
Đăng nhận xét